Bể Tép: Tại sao TDS trong bể lại bị tăng
Nếu bạn nuôi tép cảnh, đảm bảo rằng nước bể chứa đủ lượng khoáng cần thiết để hỗ trợ sự phát triển khỏe mạnh của tép.
Tại sao TDS trong bể tép lại tăng?
TDS trong bể cá có thể tăng do nhiều nguyên nhân, bao gồm:.
Nước bể bốc hơi: Khi nước trong bể bốc hơi, khoáng chất và muối trong nước sẽ tập trung lại, làm tăng độ cứng và TDS của nước.
Nếu bạn thêm nước vào bể mà không thay thế nước cũ, độ cứng sẽ ngày càng tăng.
Sử dụng thuốc/phân bón: Khi bạn sử dụng thuốc dưỡng hoặc phân bón cho cây thủy sinh, nó có thể làm tăng TDS trong bể.
Thông số TDS có thể biến đổi ngay sau khi thêm thuốc, nên bạn nên đợi một thời gian trước khi đo lại TDS để có kết quả chính xác hơn.
Thêm phân nước: Khi thêm phân nước vào bể, nó cung cấp dinh dưỡng và khoáng chất cho cây thủy sinh, đồng thời làm tăng TDS.
Phân hủy chất hữu cơ: Lá cây, thức ăn thừa và phân của cá và tép có thể phân hủy trong nước, tạo ra ammonia và các hợp chất khác.
Quá trình này có thể làm tăng TDS tạm thời trong bể. Vi sinh vật có lợi sẽ chuyển hóa ammonia thành nitrite và sau đó thành nitrate.
Tannin: Thêm lá khô, lũa vào bể có thể giải phóng tannin, làm cho nước trở nên nâu hơn.
Tannin cũng có thể làm giảm pH và tăng TDS một chút.
Muối từ đá: Một số loại đá có thể giải phóng muối và khoáng chất dần dần vào nước, làm tăng độ cứng và TDS của nước.
Cách làm tăng/giảm TDS trong bể tép:
Để điều chỉnh TDS trong bể cá, bạn có thể thực hiện các biện pháp sau:.
Thay nước: Thay thế một phần nước bể bằng nước lọc RO để giảm TDS.
Kiểm tra nguồn nước: Nếu nước nguồn có TDS cao, hạn chế sử dụng nó để thay thế nước trong bể. Kết hợp phân nước: Điều chỉnh lượng phân nước cho cây thủy sinh sao cho không tạo ra sự tăng TDS đáng kể.
Kiểm soát thức ăn và phân hủy: Đảm bảo loại bỏ thức ăn thừa và phân cá, tép để ngăn tăng TDS do phân hủy hữu cơ. Sử dụng vật liệu hấp thụ: Các vật liệu hấp thụ như sỏi, zeolite có thể giúp hấp thụ các khoáng chất dư thừa, làm giảm TDS.
Nhớ kiểm tra TDS thường xuyên và thực hiện điều chỉnh cần thiết để duy trì môi trường nước tốt cho tép và cá.
Lý do chúng ta đo TDS
Độ cứng và TDS là hai thông số thường được sử dụng để đo lượng chất hòa tan trong nước.
Mặc dù tương đối khác nhau, nhưng chúng đều cung cấp thông tin quan trọng về chất lượng nước bể cá.
Độ cứng và TDS là hai thông số tương đối riêng biệt.
Độ cứng (GH) thường liên quan đến lượng canxi và magiê hòa tan trong nước. Nó thường được đo để xác định mức độ cứng gây ra bởi hàm lượng Ca2+ và Mg2+ trong dạng các hợp chất carbonate (HCO3-).
Mặt khác, TDS đo tổng lượng chất hòa tan trong nước, nhưng không chỉ ra chính xác các thành phần cụ thể.
Thông số TDS hữu ích trong việc đo lường hàm lượng chất rắn có trong nước, đặc biệt là khi sử dụng nước lọc RO để nuôi tép cảnh và thêm khoáng.
TDS có thể cung cấp một ước tính khá chính xác về lượng khoáng có trong nước.
Lý do mà chúng ta thường đo TDS là vì tính đơn giản của việc đo đạc này.
Bạn chỉ cần một bút đo TDS, và sau vài giây, bạn có thể biết độ cứng TDS của nước. Thay đổi TDS có thể là dấu hiệu cho thấy có sự thay đổi gì đó không ổn trong môi trường nước bể cá.
Tuy nhiên, thông số TDS không chỉ ra được thành phần cụ thể của các chất hòa tan.
Để biết rõ hơn về thành phần canxi và magiê có trong nước, ta cần đo độ cứng (GH). Độ cứng này liên quan trực tiếp đến khả năng chứa canxi và magiê dưới dạng các hợp chất carbonate.
Nếu bạn nuôi tép cảnh, đảm bảo rằng nước bể chứa đủ lượng khoáng cần thiết để hỗ trợ sự phát triển khỏe mạnh của tép.
Thông số TDS từ nguồn nước của bạn có thể không chỉ ra chính xác lượng canxi và magiê có trong nước. Do đó, quan sát kỹ càng sự lột vỏ của tép có thể giúp bạn nhận biết dấu hiệu của việc thiếu khoáng, từ đó bạn có thể đưa ra biện pháp chữa trị kịp thời.
*Thông tin mang tính tham khảo